Sau một hồi chật vật, cuối cùng My cũng khiêng được Dương cùng cặp mông dưa hấu tết lên giường, tên này nằm sấp rên rỉ trong cơn nhức buốt.
My lấy trong nhẫn ra một lọ thủy tinh nhỏ, dịu dàng nói: "Anh ráng chịu đau nhé, em thoa thuốc cho."
Dương tuy đau nhưng vẫn không chịu bỏ cơ hội trêu My: "Ơ sao giờ lại thành em rồi? Thích nằm dưới sao?"
My đỏ mặt: "Thật ra em sinh sau...", nàng thẹn thùng cúi mặt nói tiếp bằng giọng lí nhí: "Nhưng mà... em nằm đâu cũng được..."
Ôi trời, Dương lúc này chỉ muốn bật dậy vồ lấy cô em gái xinh đẹp tuyệt vời để cho nàng "nằm đâu cũng được", nhưng lại vướng cặp mông nát bét. Chiêu này của Thiên Lý thánh sư quả thật vừa là trừng phạt thích đáng, vừa là phòng ngừa chắc chắn.
Nằm cho My thoa thuốc lên mông, Dương tò mò hỏi: "Làm sao em biết chuyện Thiên Nguyền?"
"Tủ sách của ông cố Thiên Lý có vài quyền sách nghiên cứu về Thiên Nguyền. Thiên Nguyền là những lời nguyền không thể hóa giải, có thể ảnh hưởng lên cả một dòng tộc hay giống loài. Ví dụ như tộc người Đan Lai ở thung lũng Thề Nguyền có thể xem là chịu một Thiên Nguyền."
"Tộc đó anh có biết..." Dương gật gù, tộc người Đan Lai chịu một lời nguyền khiến cho con cháu không bao giờ có thể rời xa thung lũng Thề Nguyền.
My nói tiếp: "Từ ông cố chúng ta đến ông nội và cha, cứ sinh con trai là sẽ mất, em không rõ các đời trước như thế nào, nhưng em từng xem qua một phần gia phả, dù có thể có một hoặc hai người con gái nhưng mỗi đời luôn luôn chỉ có một người con trai duy nhất, và tất cả những người cha đều có ngày mất trong vòng một năm sau ngày sinh của người con."
"Gia phả đó đâu?" Dương hỏi.
My đáp: "Gia phả nằm trong tủ thờ ông bà nội và cha, dường như từng trải qua hỏa hoạn nên chỉ còn lại một nữa, phần em xem được có hơn 30 đời, đến anh và em là đời thứ 69."
"Sáu mươi chín đời... Khoan đã? Còn những người con gái thì sao? Họ có sinh được con trai không?"
My lắc đầu: "Em đã xem kỹ, trong hơn 30 đời, không người con gái nào của dòng họ sinh con trai, cho nên em khẳng định đây là một lời nguyền chứ không phải di truyền."
Dương nhíu mày: "Vấn đề là chỗ này, em cũng là con gái của nhà họ Võ, nhưng trong ảo mộng vĩnh hằng em nói em sinh con trai?"
"A! Đúng vậy! Hay là do ảo mộng vĩnh hằng của Đinh Tiên Hoàng không bị Thiên Nguyền ảnh hưởng?"
Dương lắc đầu: "Không, có lẽ vẫn bị ảnh hưởng bởi vì ta đã mất khi sinh con trai, nhưng nhất định có một lỗi gì đó khiến ảo mộng vĩnh hằng hoạt động sai!"
Dương nghĩ thầm: "Chẳng lẽ vì ta là linh hồn từ thế giới khác? Nhưng lời nguyền kia ảnh hưởng đến linh hồn hay thể xác, hay là cả hai?"
Càng nghĩ càng khó hiểu, nhưng Dương cảm giác được một điều, Thiên Nguyền này dường như có liên quan đến lý do tại sao hắn bị xuyên không đến thế giới này...
"Lần sau phải hỏi Hồng Ảnh thử..." Dương nghĩ thầm, sau đó đổi chủ đề: "Còn em, em có từng tiếp xúc qua với người phụ nữ nào đẹp quá mức bình thường không?"
"Sao anh lại hỏi vậy?"
Gương giải thích: "Thuộc tính Sắc Dục trong linh hồn em nhất định phải có lý do nào đó chứ không thể tự nhiên sinh ra được."
"Ý anh là... thuộc tính của em có thể do Nữ Thần Sắc Dục gây ra?"
My chu môi nhíu mày lục lọi ký ức mất một lúc rồi lắc đầu đáp: "Chắc là chưa gặp, tính tất cả phụ nữ em từng gặp qua thì chỉ có Hồ Như Nguyệt là xinh đẹp khác thường..."
Dương chêm vào: "Thật ra em còn gặp một người nữa, cũng xinh đẹp không hề thua kém Như Nguyệt chút nào..."
"Là ai? Sao em không biết?" My ngạc nhiên hỏi.
"Em cứ nhìn vào gương sẽ thấy!"
Đôi gò má ửng hồng, My nở một nụ cười e thẹn mà rạng ngời, vết buồn đã không còn trên đôi mắt đẹp...
***
Thời gian trôi qua, khi cặp mông Dương bình phục cũng là lúc cao ốc Trí Tuệ đến ngày khai mở. Đây không phải vì My cho Dương dùng thuốc dỏm, mà vì bằng vào linh lực Linh Đế, Thiên Lý thánh sư ngoài tính toán mức tổn thương vừa đủ thì còn lưu lại linh lực của lão vào mông Dương để ngăn cản tốc độ vận công trị thương của hắn.
Buổi sáng ngày cao ốc Trí Tuệ mở cửa, Dương đánh răng rửa mặt, thay quần áo xong thì bước ra phòng khách, nơi My đang cầm trên tay một chiếc áo blouse đợi sẵn, bản thân nàng cũng khoác một chiếc blouse trắng cùng váy ngắn, trông thanh lịch mà không kém phần hấp dẫn.
Đưa bộ quần áo cho Dương, giọng My dịu dàng: "Bước vào cao ốc Trí Tuệ phải mặc đồng phục giả kim thuật gia cho lịch sự."
Nói xong, My tiến lại khoác chiếc áo lên người Dương rồi giống như một người vợ hiền giúp hắn chỉnh lại trang phục. Hương tóc nàng lan tỏa, Dương tham lam thu lấy hương kia vào mũi, rồi không kềm chế được dang tay ôm lấy nàng vào lòng.
My không phản ứng, nàng thuận theo nép vào ngực Dương, môi nũng nịu: "Anh làm gì đấy?"
"Anh trai ôm em gái mình cũng không được sao?" Dương trêu.
My bĩu môi: "Vậy chứ cái gì cưng cứng đang cọ vào dưới bụng em?"
"A! Chai kem đánh răng đấy mà! Anh bỏ quên trong đấy, em đánh răng chưa, anh cho một ít dùng thử!"
My thẹn đỏ mặt: "Bại hoại!"
Dương cười khoái trá, sau đó tò mò hỏi: "Ủa mà không thấy gã Tống kia đến tìm em nhỉ?"
My đáp: "Chắc ông cố không cho ảnh đến nữa... Thật ra là ông cố bí mật bảo ảnh tiếp cận em để khiến em quên anh..."
"Em biết vậy mà vẫn đồng ý sao?"
"Thì có sao đâu, ảnh cũng rất tốt mà, ít ra thì không bại hoại như anh..."
"Thế em và hắn có... động chạm nhau bao giờ chưa?"
My nhìn vào mắt Dương, nàng nở một nụ cười thích thú: "Anh lại ghen à?"
Dương trề môi làm mặt hề, My vừa cười vừa đáp: "Em chưa cho ảnh chạm vào em bao giờ, nắm tay cũng không. Nhưng em đã từng hôn một người khác..."
Dương trợn mắt: "Là ai?"
My bĩu môi đáp: "Là cái tên bại hoại đang lợi dụng sờ mông em đây! Buông ra ngay!"
Đúng là tay Dương đang tranh thủ vuốt ve làn mông tròn mềm mại của My.
Đáp án khiến Dương bất ngờ nhớ lại nụ hôn của My ở lớp học giả kim ngày xưa, khi nàng trao hắn nụ hôn đầu đời của nàng.
Mắt nhìn vào mắt, một lực hút vô hình kéo hai gương mặt tiến gần vào nhau...
Hai làn môi gặp lại nhau sau bao nhiêu ngày xa nhung nhớ...
Mềm lắm, thơm lắm, ngọt lắm, hạnh phúc cũng lắm...
Danh sách chương
Chương 0
Chương 1:Khảo Nghiệm Tư Chất
Chương 2: Từ Hôn
Chương 3: Học Viện Nữ Thần
Chương 4: Thôn Thiên Địa
Chương 5: Nàng ta là Nữ Thần!
Chương 6: Một Đấm!
Chương 7: Sư phụ bất đắc dĩ
Chương 8: Tỷ võ
Chương 9: 12 Thần Bảo
Chương 10: Oanh Tạc
Chương 11: Linh Cảnh
Chương 12: Vô Sắc - Thực Thần Ma
Chương 13: Bảo Ngọc
Chương 14: Chiến Quang Lâm
Chương 15: Giang hồ Chợ Lớn
Chương 16: Tái Sinh
Chương 17: Phục chế Thần Bảo
Chương 18: Cuộc thi bắt đầu!
Chương 19: Đổi Vai
Chương 20: Lá cờ thứ 10
Chương 21: Thuận Thiên kiếm chủ
Chương 22: Kết Quả
Chương 23:Đơm Hoa
Chương 24: So Tài
Chương 25: Đại Chiến Thành Cổ
Chương 26: Long Thể - Nhân Cốt
Chương 27: Thế Hệ Phi Thường
Chương 28: Phong Ấn
Chương 29: Huyết Nguyệt
Chương 30: Tử Linh
Chương 31: Tái Ngộ
Chương 32: Some Hai Chị Em
Chương 33: Bí cảnh
Chương 34: Cổ Mộ
Chương 35: Long Ngạo Kinh Hoàng!
Chương 36: Giao Long Tỉnh Giấc
Chương 37: Độc Giác - Lục Vũ - Tứ Vĩ
Chương 38: Ảo Mộng Vĩnh Hằng
Chương 39: Lôi Long Linh Đế
Chương 40: Lâm Gia Trang
Chương 41: Ngũ Sắc - Phong Hồn Xích
Chương 42: Dương Liệt
Chương 43: Hưởng Thụ
Chương 44: Tân Tú Tranh Tài
Chương 45: Đậu Hũ - Óc Chó
Chương 46: Nhục - Vinh
Chương 47: Luân Hồi
Chương 48: Chiết Xuất Linh Hồn
Chương 49: Đào Tẩu
My lấy trong nhẫn ra một lọ thủy tinh nhỏ, dịu dàng nói: "Anh ráng chịu đau nhé, em thoa thuốc cho."
Dương tuy đau nhưng vẫn không chịu bỏ cơ hội trêu My: "Ơ sao giờ lại thành em rồi? Thích nằm dưới sao?"
My đỏ mặt: "Thật ra em sinh sau...", nàng thẹn thùng cúi mặt nói tiếp bằng giọng lí nhí: "Nhưng mà... em nằm đâu cũng được..."
Ôi trời, Dương lúc này chỉ muốn bật dậy vồ lấy cô em gái xinh đẹp tuyệt vời để cho nàng "nằm đâu cũng được", nhưng lại vướng cặp mông nát bét. Chiêu này của Thiên Lý thánh sư quả thật vừa là trừng phạt thích đáng, vừa là phòng ngừa chắc chắn.
Nằm cho My thoa thuốc lên mông, Dương tò mò hỏi: "Làm sao em biết chuyện Thiên Nguyền?"
"Tủ sách của ông cố Thiên Lý có vài quyền sách nghiên cứu về Thiên Nguyền. Thiên Nguyền là những lời nguyền không thể hóa giải, có thể ảnh hưởng lên cả một dòng tộc hay giống loài. Ví dụ như tộc người Đan Lai ở thung lũng Thề Nguyền có thể xem là chịu một Thiên Nguyền."
"Tộc đó anh có biết..." Dương gật gù, tộc người Đan Lai chịu một lời nguyền khiến cho con cháu không bao giờ có thể rời xa thung lũng Thề Nguyền.
My nói tiếp: "Từ ông cố chúng ta đến ông nội và cha, cứ sinh con trai là sẽ mất, em không rõ các đời trước như thế nào, nhưng em từng xem qua một phần gia phả, dù có thể có một hoặc hai người con gái nhưng mỗi đời luôn luôn chỉ có một người con trai duy nhất, và tất cả những người cha đều có ngày mất trong vòng một năm sau ngày sinh của người con."
"Gia phả đó đâu?" Dương hỏi.
My đáp: "Gia phả nằm trong tủ thờ ông bà nội và cha, dường như từng trải qua hỏa hoạn nên chỉ còn lại một nữa, phần em xem được có hơn 30 đời, đến anh và em là đời thứ 69."
"Sáu mươi chín đời... Khoan đã? Còn những người con gái thì sao? Họ có sinh được con trai không?"
My lắc đầu: "Em đã xem kỹ, trong hơn 30 đời, không người con gái nào của dòng họ sinh con trai, cho nên em khẳng định đây là một lời nguyền chứ không phải di truyền."
Dương nhíu mày: "Vấn đề là chỗ này, em cũng là con gái của nhà họ Võ, nhưng trong ảo mộng vĩnh hằng em nói em sinh con trai?"
"A! Đúng vậy! Hay là do ảo mộng vĩnh hằng của Đinh Tiên Hoàng không bị Thiên Nguyền ảnh hưởng?"
Dương lắc đầu: "Không, có lẽ vẫn bị ảnh hưởng bởi vì ta đã mất khi sinh con trai, nhưng nhất định có một lỗi gì đó khiến ảo mộng vĩnh hằng hoạt động sai!"
Dương nghĩ thầm: "Chẳng lẽ vì ta là linh hồn từ thế giới khác? Nhưng lời nguyền kia ảnh hưởng đến linh hồn hay thể xác, hay là cả hai?"
Càng nghĩ càng khó hiểu, nhưng Dương cảm giác được một điều, Thiên Nguyền này dường như có liên quan đến lý do tại sao hắn bị xuyên không đến thế giới này...
"Lần sau phải hỏi Hồng Ảnh thử..." Dương nghĩ thầm, sau đó đổi chủ đề: "Còn em, em có từng tiếp xúc qua với người phụ nữ nào đẹp quá mức bình thường không?"
"Sao anh lại hỏi vậy?"
Gương giải thích: "Thuộc tính Sắc Dục trong linh hồn em nhất định phải có lý do nào đó chứ không thể tự nhiên sinh ra được."
"Ý anh là... thuộc tính của em có thể do Nữ Thần Sắc Dục gây ra?"
My chu môi nhíu mày lục lọi ký ức mất một lúc rồi lắc đầu đáp: "Chắc là chưa gặp, tính tất cả phụ nữ em từng gặp qua thì chỉ có Hồ Như Nguyệt là xinh đẹp khác thường..."
Dương chêm vào: "Thật ra em còn gặp một người nữa, cũng xinh đẹp không hề thua kém Như Nguyệt chút nào..."
"Là ai? Sao em không biết?" My ngạc nhiên hỏi.
"Em cứ nhìn vào gương sẽ thấy!"
Đôi gò má ửng hồng, My nở một nụ cười e thẹn mà rạng ngời, vết buồn đã không còn trên đôi mắt đẹp...
***
Thời gian trôi qua, khi cặp mông Dương bình phục cũng là lúc cao ốc Trí Tuệ đến ngày khai mở. Đây không phải vì My cho Dương dùng thuốc dỏm, mà vì bằng vào linh lực Linh Đế, Thiên Lý thánh sư ngoài tính toán mức tổn thương vừa đủ thì còn lưu lại linh lực của lão vào mông Dương để ngăn cản tốc độ vận công trị thương của hắn.
Buổi sáng ngày cao ốc Trí Tuệ mở cửa, Dương đánh răng rửa mặt, thay quần áo xong thì bước ra phòng khách, nơi My đang cầm trên tay một chiếc áo blouse đợi sẵn, bản thân nàng cũng khoác một chiếc blouse trắng cùng váy ngắn, trông thanh lịch mà không kém phần hấp dẫn.
Đưa bộ quần áo cho Dương, giọng My dịu dàng: "Bước vào cao ốc Trí Tuệ phải mặc đồng phục giả kim thuật gia cho lịch sự."
Nói xong, My tiến lại khoác chiếc áo lên người Dương rồi giống như một người vợ hiền giúp hắn chỉnh lại trang phục. Hương tóc nàng lan tỏa, Dương tham lam thu lấy hương kia vào mũi, rồi không kềm chế được dang tay ôm lấy nàng vào lòng.
My không phản ứng, nàng thuận theo nép vào ngực Dương, môi nũng nịu: "Anh làm gì đấy?"
"Anh trai ôm em gái mình cũng không được sao?" Dương trêu.
My bĩu môi: "Vậy chứ cái gì cưng cứng đang cọ vào dưới bụng em?"
"A! Chai kem đánh răng đấy mà! Anh bỏ quên trong đấy, em đánh răng chưa, anh cho một ít dùng thử!"
My thẹn đỏ mặt: "Bại hoại!"
Dương cười khoái trá, sau đó tò mò hỏi: "Ủa mà không thấy gã Tống kia đến tìm em nhỉ?"
My đáp: "Chắc ông cố không cho ảnh đến nữa... Thật ra là ông cố bí mật bảo ảnh tiếp cận em để khiến em quên anh..."
"Em biết vậy mà vẫn đồng ý sao?"
"Thì có sao đâu, ảnh cũng rất tốt mà, ít ra thì không bại hoại như anh..."
"Thế em và hắn có... động chạm nhau bao giờ chưa?"
My nhìn vào mắt Dương, nàng nở một nụ cười thích thú: "Anh lại ghen à?"
Dương trề môi làm mặt hề, My vừa cười vừa đáp: "Em chưa cho ảnh chạm vào em bao giờ, nắm tay cũng không. Nhưng em đã từng hôn một người khác..."
Dương trợn mắt: "Là ai?"
My bĩu môi đáp: "Là cái tên bại hoại đang lợi dụng sờ mông em đây! Buông ra ngay!"
Đúng là tay Dương đang tranh thủ vuốt ve làn mông tròn mềm mại của My.
Đáp án khiến Dương bất ngờ nhớ lại nụ hôn của My ở lớp học giả kim ngày xưa, khi nàng trao hắn nụ hôn đầu đời của nàng.
Mắt nhìn vào mắt, một lực hút vô hình kéo hai gương mặt tiến gần vào nhau...
Hai làn môi gặp lại nhau sau bao nhiêu ngày xa nhung nhớ...
Mềm lắm, thơm lắm, ngọt lắm, hạnh phúc cũng lắm...
Đọc tiếp: Chương 105: Hai Tối Thượng Bảo
Quay lại: Chương 103: Thiên Nguyền
Danh sách chương
Chương 0
Chương 1:Khảo Nghiệm Tư Chất
Chương 2: Từ Hôn
Chương 3: Học Viện Nữ Thần
Chương 4: Thôn Thiên Địa
Chương 5: Nàng ta là Nữ Thần!
Chương 6: Một Đấm!
Chương 7: Sư phụ bất đắc dĩ
Chương 8: Tỷ võ
Chương 9: 12 Thần Bảo
Chương 10: Oanh Tạc
Chương 11: Linh Cảnh
Chương 12: Vô Sắc - Thực Thần Ma
Chương 13: Bảo Ngọc
Chương 14: Chiến Quang Lâm
Chương 15: Giang hồ Chợ Lớn
Chương 16: Tái Sinh
Chương 17: Phục chế Thần Bảo
Chương 18: Cuộc thi bắt đầu!
Chương 19: Đổi Vai
Chương 20: Lá cờ thứ 10
Chương 21: Thuận Thiên kiếm chủ
Chương 22: Kết Quả
Chương 23:Đơm Hoa
Chương 24: So Tài
Chương 25: Đại Chiến Thành Cổ
Chương 26: Long Thể - Nhân Cốt
Chương 27: Thế Hệ Phi Thường
Chương 28: Phong Ấn
Chương 29: Huyết Nguyệt
Chương 30: Tử Linh
Chương 31: Tái Ngộ
Chương 32: Some Hai Chị Em
Chương 33: Bí cảnh
Chương 34: Cổ Mộ
Chương 35: Long Ngạo Kinh Hoàng!
Chương 36: Giao Long Tỉnh Giấc
Chương 37: Độc Giác - Lục Vũ - Tứ Vĩ
Chương 38: Ảo Mộng Vĩnh Hằng
Chương 39: Lôi Long Linh Đế
Chương 40: Lâm Gia Trang
Chương 41: Ngũ Sắc - Phong Hồn Xích
Chương 42: Dương Liệt
Chương 43: Hưởng Thụ
Chương 44: Tân Tú Tranh Tài
Chương 45: Đậu Hũ - Óc Chó
Chương 46: Nhục - Vinh
Chương 47: Luân Hồi
Chương 48: Chiết Xuất Linh Hồn
Chương 49: Đào Tẩu
