Vô Lực bang, quanh quảng trường lớn trên đỉnh núi tập trung đông đảo đệ tử xếp hàng ngay ngắn. Giữa quảng trường dựng lên một võ đài, quanh võ đài là những hàng ghế nơi các bang chủ, trưởng lão, ngộ pháp, khách mời và các đệ tử chân truyền của Vô Lực bang ngồi quan sát.
Đại hội sư môn là buổi lễ lớn nhất hàng năm của Vô Lực bang. Trong lễ này, bang chủ và các điện chủ mỗi điện sẽ báo cáo những điều tích cực và chưa đủ tích cực của mỗi bộ phận trong bang và cả bang, sau đó là lễ ban thưởng cho những tổ chức cá nhân xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ, riêng những ai chưa xuất sắc lắm sẽ phải đứng trước toàn thể đệ tử nhận trách nhiệm và kiểm điểm sâu sắc hết cỡ.
Sau một màn ngáp ngắn ngáp dài nghe từng trưởng lão chém gió thành tích và lấp liếm sai lầm, cuối cùng lũ đệ tử cũng hứng khởi hơn khi đến sự kiện được mong đợi nhất, cuộc so tài giữa các đệ tử chân truyền. Chính xác hơn là cuộc so tài giữa phế vật ăn may Bình Thương và thiên tài xuất chúng Siêu Phàm.
Vốn dĩ cuộc so tài này không diễn ra trong đại hội sư môn, nhưng Bình Thường trở thành đệ tử chân truyền nên bang chủ và các trưởng lão quyết định xếp chung vào cuộc so tài của các đệ tử hàng năm.
"Sư đệ, uống chút nước nhé?" Trên hàng ghế đệ tử chân truyền, Xuất Trần xinh đẹp ân cần rót ly nước đưa cho Bình Thường ngồi ngay bên cạnh khiến lũ đệ tử trợn mắt ghen tỵ.
"Cảm ơn sư tỷ, đệ không thấy khát." Bình Thường lúng túng từ chối ly nước, không phải hắn không khát, mà vì cảm thấy thiếu tự nhiên trước quá nhiều cặp mắt thù địch, đặc biệt là từ dàn ghế hộ pháp, nơi gia đình Mai Linh, bao gồm bà ngoại xinh đẹp của nàng.
Nói đến Mai Linh, Bình Thướng vẫn luôn thắc mắc gã dị sư đã dùng tuyệt kĩ lợi hại gì khi hắn kích hoạt Ngịch Thiên kiếm đến tìm Ngộ Pháp, để không những Ngộ Pháp như biến mất không dấu vết, mà vấn đề tình cảm với Mai Linh cũng êm đẹp, khoảng cách không những không còn mà Mai Linh thậm chí còn rất quan tâm và dịu dàng với hắn, lại còn trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều.
Tất nhiên Bình Thường không nhớ những gì Dương Trải qua, chứ nếu nhớ thì có lẽ hắn thổ huyết mà chết khi biết tên dị sư kia chả làm được mẹ gì, và nếu không kích hoạt Nghịch Thiên kiếm thì có thể người cưỡi trên mình ba đời nhà Phương Thảo, Phương Trang, Mai Linh đã là chính hắn.
Thật ra trước khi trở thành Bình Thường, Dương có dặn dò Mai Linh kể lại chi tiết sự tình, không phải để Bình Thường biết tình hình, mà để hắn chết thèm. Nhưng Mai Linh đã biết Bình Thường và Dương vốn là một nên không nỡ lòng nói ra. Về Ngộ Pháp, Phương Thảo vốn đã ra tay xóa mọi dấu vết từ lúc Ngộ Pháp đến bắt cóc mẹ con Mai Linh nên Vô Lực bang chưa thể tìm được tung tích lão.
Lúc này, giọng người dẫn chương trình hô vang: "Bây giờ, chúng ta đến với những màn so tài nảy lửa giữa các đệ tử chân truyền. Trận đấu thứ nhất, nhị sư huynh Lỗ Nhị so tài tam sư huynh Lỗ Hậu!"
"KHOAN ĐÃ!" Đột nhiên, Siêu Phàm đứng dậy nói: "Đệ tử kiến nghị đổi thể thức so tài, từ một đấu một sang loạn đấu!"
Nghe Siêu Phàm nói, trưởng lão Ngộ Sát gật đầu tán thưởng: "Loạn đấu? Tất cả đệ tử chân truyền cùng đấu một lượt? Có can đảm! Ta tán thành!"
Nghe Ngộ Sat nói, nhiều đệ tử cùng khịt mũi nghĩ thầm: "Đệ tử ông thì ông chả tán thành?"
Lúc này, Trác Việt cũng đứng dậy nói: "Ta cũng muốn loạn đấu!"
Hai anh em nhà họ Lỗ nhìn nhau, là anh em nên cả hai đã đấu với nhau hàng trăm lần, tiếc gì một trận so tài, vậy nên cả hai đồng thanh gật đầu: "Ta cũng tán thành."
Trừ đại đệ tử Lãnh Sương không có mặt trong buổi lễ, chỉ còn hai đệ tử chân truyền lá Bình Thường và Xuất Trần, khi mọi người nhìn sang, Xuất Trần gật đầu nói: "Ta tán thành, nhưng sẽ không tham gia... Nhưng mà..." Nói đến đây, Xuất Trần liếc sang Bình Thường và nói: "Ta tin Bình Thường sẽ đánh bại tất cả! Đúng không?"
"Éc!" Bình Thường trợn mắt không biết đáp lại làm sao, đành gãi đầu nói: "Ta... ta không có ý kiến..."
"Không có ý kiến? Ý ngươi là có thể đánh bại chúng ta dễ dàng?" Trác Việt khó chịu hỏi.
"Ta không có ý đó, ý ta là tan không phản đối loạn chiến..."
Bình Thường đang giải thích thì Trác Việt lại ngắt lời: "Ngươi nghĩ ngươi có tư cách để phản đối sao?"
Chợt Siêu Phàm ngồi bên cạnh ngăn Trác Việt và nói với Bình Thường: "Bình Thường sư đệ, khi trước ta vì muốn dạy dỗ đệ nên đã yêu cầu so tài. Nghĩ lại thì ta thấy bản thân hơi năng tay, nhưng cũng vì quy cũ của bang nên mong đệ đừng chấp. Hôm nay loạn chiến là để tránh người khác tưởng đệ bị bắt nạt, các sư huynh sẽ nhẹ tay nên đệ đừng lo lắng, cũng không cần tỏ ra nguy hiểm để giữ mặt mũi."
Nghe Siêu Phàm nói, ngồi trên hàng ghế trưởng lão, trưởng lão Siêu Thị Tiên Kiếm nói với lão già ăn mặc sang trọng ngồi ngay bên cạnh: "Chúc mừng anh trai, nhóc Siêu Phàm đã trưởng thánh rồi, phong thái chính khí giống y hệt anh ngày xưa."
Lão già tên Siêu Quần, ông nội Siêu Phàm, anh trai của Siêu Thị Tiên Kiếm. Nghe em gái nói, Quần vuốt râu đắc ý: "Cháu đích tôn của lão phu há lại tầm thường?"
Nhìn dáng vẻ đắc ý của Siêu Quần, một số tên đệ tử lắm chuyện soi mói: "Lão già nào kia? Ghệ mụ Tiên Kiếm à?"
"Bậy nào, đó là ông nội Siêu Phàm, hắn từng khoe khoang rằng ông nội hắn có chức vụ khá cao trong một tổ chức gọi là Động Càng San."
"Động Càn San? Chưa từng nghe qua, làm sao có thể so với Vô Lực bang, một trong những thế lực lớn nhất Việt Nam?"
"Tao không biết, nhưng thằng già và cả tổ chức kia chắc cũng chẳng lợi hại gì, nếu không sao lại để Siêu Phàm đến đây học?"
"Chắc là do thằng Siêu Phàm tư chất luyện hồn thấp kém nên phải đến đây học niệm đổi đời chứ sao!"
"Chí lý!"
Lúc này bang trưởng Ngộ Thông chấp thuận loạn đấu, năm tên nam đệ tử chân truyền cùng bước lên đứng vào năm góc võ đài.
"Tên nhóc kia là ai?" Thấy Bình Thường lên đài, Siêu Quần hỏi.
Tiên Kiếm đáp: "Là Bình Thường, một tên phế vật muốn tranh giành người yêu với cháu nội anh."
Siêu Quần bật cười: "Thật là hết nói, so với cháu ta, nó tưởng nó thuộc Thế Hệ Hoàng Kim sao?"
Tiên Kiếm vội nhắc nhở: "Anh trai, đây là mặt đất, đừng dùng những từ nhạy cảm."
Danh sách chương
Chương 0
Chương 1:Khảo Nghiệm Tư Chất
Chương 2: Từ Hôn
Chương 3: Học Viện Nữ Thần
Chương 4: Thôn Thiên Địa
Chương 5: Nàng ta là Nữ Thần!
Chương 6: Một Đấm!
Chương 7: Sư phụ bất đắc dĩ
Chương 8: Tỷ võ
Chương 9: 12 Thần Bảo
Chương 10: Oanh Tạc
Chương 11: Linh Cảnh
Chương 12: Vô Sắc - Thực Thần Ma
Chương 13: Bảo Ngọc
Chương 14: Chiến Quang Lâm
Chương 15: Giang hồ Chợ Lớn
Chương 16: Tái Sinh
Chương 17: Phục chế Thần Bảo
Chương 18: Cuộc thi bắt đầu!
Chương 19: Đổi Vai
Chương 20: Lá cờ thứ 10
Chương 21: Thuận Thiên kiếm chủ
Chương 22: Kết Quả
Chương 23:Đơm Hoa
Chương 24: So Tài
Chương 25: Đại Chiến Thành Cổ
Chương 26: Long Thể - Nhân Cốt
Chương 27: Thế Hệ Phi Thường
Chương 28: Phong Ấn
Chương 29: Huyết Nguyệt
Chương 30: Tử Linh
Chương 31: Tái Ngộ
Chương 32: Some Hai Chị Em
Chương 33: Bí cảnh
Chương 34: Cổ Mộ
Chương 35: Long Ngạo Kinh Hoàng!
Chương 36: Giao Long Tỉnh Giấc
Chương 37: Độc Giác - Lục Vũ - Tứ Vĩ
Chương 38: Ảo Mộng Vĩnh Hằng
Chương 39: Lôi Long Linh Đế
Chương 40: Lâm Gia Trang
Chương 41: Ngũ Sắc - Phong Hồn Xích
Chương 42: Dương Liệt
Chương 43: Hưởng Thụ
Chương 44: Tân Tú Tranh Tài
Chương 45: Đậu Hũ - Óc Chó
Chương 46: Nhục - Vinh
Chương 47: Luân Hồi
Chương 48: Chiết Xuất Linh Hồn
Chương 49: Đào Tẩu
Đại hội sư môn là buổi lễ lớn nhất hàng năm của Vô Lực bang. Trong lễ này, bang chủ và các điện chủ mỗi điện sẽ báo cáo những điều tích cực và chưa đủ tích cực của mỗi bộ phận trong bang và cả bang, sau đó là lễ ban thưởng cho những tổ chức cá nhân xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ, riêng những ai chưa xuất sắc lắm sẽ phải đứng trước toàn thể đệ tử nhận trách nhiệm và kiểm điểm sâu sắc hết cỡ.
Sau một màn ngáp ngắn ngáp dài nghe từng trưởng lão chém gió thành tích và lấp liếm sai lầm, cuối cùng lũ đệ tử cũng hứng khởi hơn khi đến sự kiện được mong đợi nhất, cuộc so tài giữa các đệ tử chân truyền. Chính xác hơn là cuộc so tài giữa phế vật ăn may Bình Thương và thiên tài xuất chúng Siêu Phàm.
Vốn dĩ cuộc so tài này không diễn ra trong đại hội sư môn, nhưng Bình Thường trở thành đệ tử chân truyền nên bang chủ và các trưởng lão quyết định xếp chung vào cuộc so tài của các đệ tử hàng năm.
"Sư đệ, uống chút nước nhé?" Trên hàng ghế đệ tử chân truyền, Xuất Trần xinh đẹp ân cần rót ly nước đưa cho Bình Thường ngồi ngay bên cạnh khiến lũ đệ tử trợn mắt ghen tỵ.
"Cảm ơn sư tỷ, đệ không thấy khát." Bình Thường lúng túng từ chối ly nước, không phải hắn không khát, mà vì cảm thấy thiếu tự nhiên trước quá nhiều cặp mắt thù địch, đặc biệt là từ dàn ghế hộ pháp, nơi gia đình Mai Linh, bao gồm bà ngoại xinh đẹp của nàng.
Nói đến Mai Linh, Bình Thướng vẫn luôn thắc mắc gã dị sư đã dùng tuyệt kĩ lợi hại gì khi hắn kích hoạt Ngịch Thiên kiếm đến tìm Ngộ Pháp, để không những Ngộ Pháp như biến mất không dấu vết, mà vấn đề tình cảm với Mai Linh cũng êm đẹp, khoảng cách không những không còn mà Mai Linh thậm chí còn rất quan tâm và dịu dàng với hắn, lại còn trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều.
Tất nhiên Bình Thường không nhớ những gì Dương Trải qua, chứ nếu nhớ thì có lẽ hắn thổ huyết mà chết khi biết tên dị sư kia chả làm được mẹ gì, và nếu không kích hoạt Nghịch Thiên kiếm thì có thể người cưỡi trên mình ba đời nhà Phương Thảo, Phương Trang, Mai Linh đã là chính hắn.
Thật ra trước khi trở thành Bình Thường, Dương có dặn dò Mai Linh kể lại chi tiết sự tình, không phải để Bình Thường biết tình hình, mà để hắn chết thèm. Nhưng Mai Linh đã biết Bình Thường và Dương vốn là một nên không nỡ lòng nói ra. Về Ngộ Pháp, Phương Thảo vốn đã ra tay xóa mọi dấu vết từ lúc Ngộ Pháp đến bắt cóc mẹ con Mai Linh nên Vô Lực bang chưa thể tìm được tung tích lão.
Lúc này, giọng người dẫn chương trình hô vang: "Bây giờ, chúng ta đến với những màn so tài nảy lửa giữa các đệ tử chân truyền. Trận đấu thứ nhất, nhị sư huynh Lỗ Nhị so tài tam sư huynh Lỗ Hậu!"
"KHOAN ĐÃ!" Đột nhiên, Siêu Phàm đứng dậy nói: "Đệ tử kiến nghị đổi thể thức so tài, từ một đấu một sang loạn đấu!"
Nghe Siêu Phàm nói, trưởng lão Ngộ Sát gật đầu tán thưởng: "Loạn đấu? Tất cả đệ tử chân truyền cùng đấu một lượt? Có can đảm! Ta tán thành!"
Nghe Ngộ Sat nói, nhiều đệ tử cùng khịt mũi nghĩ thầm: "Đệ tử ông thì ông chả tán thành?"
Lúc này, Trác Việt cũng đứng dậy nói: "Ta cũng muốn loạn đấu!"
Hai anh em nhà họ Lỗ nhìn nhau, là anh em nên cả hai đã đấu với nhau hàng trăm lần, tiếc gì một trận so tài, vậy nên cả hai đồng thanh gật đầu: "Ta cũng tán thành."
Trừ đại đệ tử Lãnh Sương không có mặt trong buổi lễ, chỉ còn hai đệ tử chân truyền lá Bình Thường và Xuất Trần, khi mọi người nhìn sang, Xuất Trần gật đầu nói: "Ta tán thành, nhưng sẽ không tham gia... Nhưng mà..." Nói đến đây, Xuất Trần liếc sang Bình Thường và nói: "Ta tin Bình Thường sẽ đánh bại tất cả! Đúng không?"
"Éc!" Bình Thường trợn mắt không biết đáp lại làm sao, đành gãi đầu nói: "Ta... ta không có ý kiến..."
"Không có ý kiến? Ý ngươi là có thể đánh bại chúng ta dễ dàng?" Trác Việt khó chịu hỏi.
"Ta không có ý đó, ý ta là tan không phản đối loạn chiến..."
Bình Thường đang giải thích thì Trác Việt lại ngắt lời: "Ngươi nghĩ ngươi có tư cách để phản đối sao?"
Chợt Siêu Phàm ngồi bên cạnh ngăn Trác Việt và nói với Bình Thường: "Bình Thường sư đệ, khi trước ta vì muốn dạy dỗ đệ nên đã yêu cầu so tài. Nghĩ lại thì ta thấy bản thân hơi năng tay, nhưng cũng vì quy cũ của bang nên mong đệ đừng chấp. Hôm nay loạn chiến là để tránh người khác tưởng đệ bị bắt nạt, các sư huynh sẽ nhẹ tay nên đệ đừng lo lắng, cũng không cần tỏ ra nguy hiểm để giữ mặt mũi."
Nghe Siêu Phàm nói, ngồi trên hàng ghế trưởng lão, trưởng lão Siêu Thị Tiên Kiếm nói với lão già ăn mặc sang trọng ngồi ngay bên cạnh: "Chúc mừng anh trai, nhóc Siêu Phàm đã trưởng thánh rồi, phong thái chính khí giống y hệt anh ngày xưa."
Lão già tên Siêu Quần, ông nội Siêu Phàm, anh trai của Siêu Thị Tiên Kiếm. Nghe em gái nói, Quần vuốt râu đắc ý: "Cháu đích tôn của lão phu há lại tầm thường?"
Nhìn dáng vẻ đắc ý của Siêu Quần, một số tên đệ tử lắm chuyện soi mói: "Lão già nào kia? Ghệ mụ Tiên Kiếm à?"
"Bậy nào, đó là ông nội Siêu Phàm, hắn từng khoe khoang rằng ông nội hắn có chức vụ khá cao trong một tổ chức gọi là Động Càng San."
"Động Càn San? Chưa từng nghe qua, làm sao có thể so với Vô Lực bang, một trong những thế lực lớn nhất Việt Nam?"
"Tao không biết, nhưng thằng già và cả tổ chức kia chắc cũng chẳng lợi hại gì, nếu không sao lại để Siêu Phàm đến đây học?"
"Chắc là do thằng Siêu Phàm tư chất luyện hồn thấp kém nên phải đến đây học niệm đổi đời chứ sao!"
"Chí lý!"
Lúc này bang trưởng Ngộ Thông chấp thuận loạn đấu, năm tên nam đệ tử chân truyền cùng bước lên đứng vào năm góc võ đài.
"Tên nhóc kia là ai?" Thấy Bình Thường lên đài, Siêu Quần hỏi.
Tiên Kiếm đáp: "Là Bình Thường, một tên phế vật muốn tranh giành người yêu với cháu nội anh."
Siêu Quần bật cười: "Thật là hết nói, so với cháu ta, nó tưởng nó thuộc Thế Hệ Hoàng Kim sao?"
Tiên Kiếm vội nhắc nhở: "Anh trai, đây là mặt đất, đừng dùng những từ nhạy cảm."
Đọc tiếp: Chương 245: Bản Năng Thức Tỉnh
Quay lại: Chương 243: Trước Bão
Danh sách chương
Chương 0
Chương 1:Khảo Nghiệm Tư Chất
Chương 2: Từ Hôn
Chương 3: Học Viện Nữ Thần
Chương 4: Thôn Thiên Địa
Chương 5: Nàng ta là Nữ Thần!
Chương 6: Một Đấm!
Chương 7: Sư phụ bất đắc dĩ
Chương 8: Tỷ võ
Chương 9: 12 Thần Bảo
Chương 10: Oanh Tạc
Chương 11: Linh Cảnh
Chương 12: Vô Sắc - Thực Thần Ma
Chương 13: Bảo Ngọc
Chương 14: Chiến Quang Lâm
Chương 15: Giang hồ Chợ Lớn
Chương 16: Tái Sinh
Chương 17: Phục chế Thần Bảo
Chương 18: Cuộc thi bắt đầu!
Chương 19: Đổi Vai
Chương 20: Lá cờ thứ 10
Chương 21: Thuận Thiên kiếm chủ
Chương 22: Kết Quả
Chương 23:Đơm Hoa
Chương 24: So Tài
Chương 25: Đại Chiến Thành Cổ
Chương 26: Long Thể - Nhân Cốt
Chương 27: Thế Hệ Phi Thường
Chương 28: Phong Ấn
Chương 29: Huyết Nguyệt
Chương 30: Tử Linh
Chương 31: Tái Ngộ
Chương 32: Some Hai Chị Em
Chương 33: Bí cảnh
Chương 34: Cổ Mộ
Chương 35: Long Ngạo Kinh Hoàng!
Chương 36: Giao Long Tỉnh Giấc
Chương 37: Độc Giác - Lục Vũ - Tứ Vĩ
Chương 38: Ảo Mộng Vĩnh Hằng
Chương 39: Lôi Long Linh Đế
Chương 40: Lâm Gia Trang
Chương 41: Ngũ Sắc - Phong Hồn Xích
Chương 42: Dương Liệt
Chương 43: Hưởng Thụ
Chương 44: Tân Tú Tranh Tài
Chương 45: Đậu Hũ - Óc Chó
Chương 46: Nhục - Vinh
Chương 47: Luân Hồi
Chương 48: Chiết Xuất Linh Hồn
Chương 49: Đào Tẩu